Hồn ma cũ
Hồi trước (đầu thập niên 60) nhà tôi ở Tân Định. Đầu hẻm là quán cafe của ông già Tàu. Bàn tròn (gấp được) và ghế đẩu gỗ. Cà phê vợt pha trong siêu thuốc Bắc, trên siêu là bình nhôm đun nước.
Đồ điểm tâm cũng bánh bao, chào cháo quẩy, bánh tiêu (có khi xẻ ra, ăn kẹp với bánh bò. Cách phục vụ y hệt như bài “Thú uống cà phê” của Bình Nguyên Lộc.
Có khách đổ cafe ra đĩa để húp. Hồi nhỏ tôi không hiểu vì sao họ làm thế . Sau này tôi đoán, có lẽ để thưởng thức hương cà phê bốc ra từ đĩa một cách trọn vẹn hơn.
“Hồn ma cũ” là tựa đề gốc của bài này. Bây giờ đọc lại, đúng là vương vất hồn ma cũ thật (Vtt)
Kỳ lấy muỗng nhỏ dò đáy ly cà-phê đen như thuốc Bắc: chỉ có độ một muỗng đường cát ở dưới ấy thôi, thật là đúng sở thích của chàng. Chàng gá muỗng lên miệng dĩa, cúi xuống hớp một hớp cà-phê, chấp chấp lưỡi để lặng nghe mùi thơm của nó, đoạn ngước lên, tay giỡn với mấy cái dĩa giò-cháo-quẩy và bánh bao.
Bình Nguyên Lộc
View original post 2,400 more words