Gần nhà tôi ở Tân Định có quán cơm tấm lề đường. Gọi quán cho sang, chứ chỉ là cái bàn nhỏ thấp lè tè đặt ở lề đường, và 2 cái ghế dài để khách ngồi. Khách chủ yếu là học sinh ghé quán ăn sáng, trước khi đến trường cách đó chưa đầy trăm mét.
Vũ Thế Thành
Khách toàn là học sinh nhí, nên ồn ào vui lắm. Khi đông, bọn học sinh ăn đứng hoặc ngồi chồm hổm, chìa đĩa xin thêm thứ này, thứ nọ. Ham vui nên thỉnh thoảng tôi cũng ghé ăn. Phải ăn quán lề đường như vậy tôi mới chịu, chứ mua mang về nhà thì không, dù nhà cách quán chừng 50 mét.
Thức ăn thường là 2 lát chả trứng, hoặc bì sợi, hành mỡ, đồ chua, chan nước mắm ngọt, trộn lên với cơm tấm trong dĩa, trông cũng bắt mắt. Hạt cơm tấm nhỏ, rời rạc, chứ không dài hạt và dẻo như cơm nhà. Tôi hỏi mẹ, bà bảo đó là hạt gạo bị gãy, sàng ra để lấy hạt gạo nguyên, giá cao. Còn gạo tấm, bán giá rẻ. Nhà nghèo ăn gạo tấm, mà sao cơm tấm bì chả lại ăn ngon thế…
Cơm tấm thời này khác nhiều quá, hạt gạo dài, chứ có tấm đâu. Thỉnh thoảng cũng có quán có hạt tấm, nhưng chỉ là gạo dài lẫn tấm. Nghe nói, tấm đắt hơn gạo. Chưa hết, chả trứng còn thêm mắm thì phải, rồi trứng ốp la, sườn nướng tại chỗ, khói bay mù mịt…
Bây giờ đọc bài cơm tấm của Ngữ Yên, mới biết có thứ cơm tấm mẳn, là những hạt gạo “nhỏ con”, nhỏ tự nhiên, tấm tự nhiên chứ không phải là tấm gãy, sàng ra bán giá rẻ. Cơm tấm mẳn cách xa Sài Gòn tới cả 170 cây số, muốn thử chơi cho biết, xem có ngon bằng đĩa cơm tấm thưở xưa của tôi không, nhưng cách trở, cách ly thế này làm sao…thử.
Trước đây tôi thường đi Miền Tây, hay ghé quán cơm tấm gần chợ Long Xuyên. Cơm tấm ở đây ngon lắm. Không chừng tôi đã ăn cơm tấm mẳn rồi cũng nên.
Vũ Thế Thành
Nguyễn Bích Hiền phản hồi:
Ngày trước bà nội con làm hàng xáo (bán gạo) nên nhà nhiều gạo tấm. Con thường xuyên ăn sáng bằng cơm gạo tấm, tấm gạo tẻ, gạo nếp. Nhà ông bà con không nghèo, nhưng tiết kiệm. Con cũng không biết món đấy có phải món nhà nghèo không, vì nhà khác không làm hàng xáo thì lấy đâu ra cơm tấm mà ăn. Chỉ biết là hồi đó con thấy nó ngon và rất dễ ăn, dù chẳng có kèm chả bì hay sườn nướng như ngoài hàng bây giờ. Món cơm tấm đó đến giờ vẫn nằm trong ký ức, muốn thử lại, nhưng tìm đâu ra thứ gạo tấm gẫy vụn đó nữa…
À, với con nghĩ, cơm tấm ngày xưa ngon là vì gạo tấm là gạo vụn gẫy ra từ đầu của hạt gạo (chỗ nảy mầm). Cơm này nấu lên có màu hơi đen chứ không trắng tinh như cơm gạo. Giờ mà có lấy gạo đập vụn ra nấu thì vẫn không phải là thứ cơm tấm nhà nghèo ngày xưa.
LikeLike
Hương Lê SH
Theo con đọc qua, tấm mẳn là cái “mày” của hột gạo, tức là cái phần sẽ nảy mầm thành cây lúa đó chú. Nấu lên nó chỉ hơi nở ra chút xíu. Má con nói “cơm tấm khó tiêu”. Giờ dễ dầu gì đủ cái tấm mẳn đó với số lượng lớn để nấu cơm tấm cho dân SG ăn cho biết thế nào là cơm tấm.
LikeLike